DU LICH TÂM
LINH HÈ 2019 (Phần 2) August2nd2019
Đêm hôm mở mắt chiêm bao
Đúng là trong mộng nơi nào cũng vui
Gia lam thắng cảnh tuyệt vời
Nay về kể lại cho người nghe chơi
Ai còn Tĩnh, Thức, - Theo tôi!
Ngao du cho biết mộng đời xót xa…
Cũng vẫn 6
dòng thơ con cóc như trên dẫn đề cho đoạn tiếp theo hành trình Du Lịch Tâm Linh
phần 2. Là những phong cảnh, đời sống sinh hoạt cụ thể hơn nơi chốn thiên đường
dành cho đoàn tham quan may mắn này. Cám ơn các bạn đã đồng hành cùng đoàn nhé!
------
------
Thêm những khám phá mới ở xứ sở thiên đường này!
Trước tiên là về cảnh vật thiên nhiên và hạ tầng cơ
sở! – Cảnh vật thiên nhiên thì chỉ ám xanh rặt một màu vì núi rừng chỉ có một
loại cây. Sạch sành sanh những gỗ quý như xà cừ, huỹnh lim, gõ, sến hay kiềng
kiềng…mà còn độc nhất chỉ xanh ẻo một loại Keo Lai trải dài từ khắp các dãi núi.
Lạ thật! Phần còn lại của núi rừng hoang vu nhiều thú dữ ngày nào theo lời của
các già làng ở những 70 năm trước đây kể lại thì chỉ là những mô, cồn trọc lóc,
tróc trơ vì xóa mòn sau những cơn mưa. Nên, nó dẫn tới cơ sở hạ tầng cũng nhiều
biến đổi. Các thành phố ngập tràn khói bụi mịt mờ…Sau chỉ một cơn mưa rào lớn
hạt là ngập vùi chôn lấp cả nhà cửa công trình, tính mạng con người thậm chí,
thuyền bè có thể đi trên những con đường rộng thênh thang tám thước giữa thành
phố hiên ngang…trẻ con có một trận vui đùa, bắt cá ngay trên những đại lộ. Hấp
dẫn thật!. Chúng tôi lê la sang những vùng miền khác tại chốn thiên đường này,
tiếp xúc với một vài cư dân mới hay, đây cũng gọi là một quốc gia nhưng khác ở
thế giới thật của chúng ta là một quốc gia chỉ có chủ quyền trên truyền thông
đại chúng hay trong trang sách của các cháu thiếu nhi về mặt lý thuyết mà thôi.
Còn lại, quốc gia nào đến ở, xây dựng, kinh doanh đều được cả. Cả những công
trình sản xuất xả thải chất độc đều được chính quyền hoan nghênh chào đón.
Chính quyền nơi đây rất thoáng, đặc biệt là dành riêng cho các láng giềng phương
bắc mà tổ tiên ông bà của cái chính quyền xứ ấy từng nô lệ cho nó tới cả hàng
ngàn năm. Còn về thể chế quốc gia thì sao? – Vâng, họ vẫn có bộ máy chính quyền
nom như cuộc sống thật của chúng ta vậy. Cũng có vua chúa và các bộ ngành, qua
cách gọi tên khác như: Chủ Tịch nước, Thủ tướng chính phủ, và các bộ-Ban-Ngành
từ Trung ương tới địa phương. Đồng thời ở giữa công lập là Quốc Hội, nơi mà đại
diện cho tất cả các cư dân trên cái xứ ấy. Nhưng diệu kỳ ở chỗ: Tất cả các cấp
của bộ máy chính quyền kia đều bị quản lý và chi phối bởi một tôn giáo có tên
rất lạ là: Mac-Lê-Mao. Một tôn giáo mà chúng ta chưa từng nghe bao giờ!. Tôn
giáo này chi phối toàn bộ các hoạt động và quyền hành của cả một xứ sở này
thông qua tất cả các cấp chính quyền. Độc quyền quản trị từ lập pháp, từ pháp
đến hành pháp. Tôn giáo ấy cũng còn có tên khác cho một phe nhóm tạm gọi là
đảng phái. Nhưng, Độc đảng mà đa phái, nhiều phe! Chém giết, thanh trừng nhau
mỗi ngày. Thận chí, bắn nhau vỡ sọ là chuyện thường. Độc đảng toàn quyền nên
độc trị toàn thể chế. Đảng của họ là trên hết, thà mất nước, mất dân tộc chứ
không thể mất đảng. Vì thế, cư dân ở đây tranh nhau vào đảng bằng mọi cách có
thể! Vì sao? – Vì: Đảng là trên hết, là cha, là mẹ, là Đức Chúa Trời, là Tạo
hóa….ở cái xứ sở này! Nên, có quyền ăn được mọi thứ. Cơ quan tiêu hóa của họ
thích nghi với cả đất, đá, sông ngòi, cỏ cây, cơm, cỏ…và cả thịt dị loại lẫn
đồng loại thậm chí cả hài cốt. Mà hầu hết các là ăn Đất! với những đảng viên
cao cấp thì thích nghi hơn. Được ăn, được nói, được làm mọi thứ kể cả hiếp dâm,
ấu dâm…như những con thú hoang nơi thế giới thật! Trong thế giới nhân loại thật
thì việc hiếp dâm đã bị tù đày huống hồ là ấu dâm. Nhưng, ở cái xứ sở thiên
đường này, nếu được vô đảng, bạn có thể hiếp dâm, cưỡng hiếp trẻ em vô tư vì
cùng lắm là vị phạt tiền khoản bằng vài tô bún mắm. Sướng thật nhỉ! Vì thế họ
tranh nhau vào và nhiệt huyết cắn xé nhau…ngày càng tinh vi và ngoạn mục.
Còn về văn hóa, nghệ thuật và nhân quyền càng lạ
lẫm! Bạn không tin chứ gì? – Vì đây là cái xứ sở may mắn dành cho những lữ
khách du lịch tâm linh. Mà là ngữ cảnh trong chiêm bao mà!!!!...còn bạn, bạn
đương ở đâu? Khi đọc những dòng tạp văn tự thuật sau cái Quan được Tham này?
Con người ở xứ này cũng có già, có trẻ, học thức có,
thường dân có…đủ thứ lớp như thế giới thật. Nhưng, khác và lạ lẫm ở chỗ. Già
trẻ bé choi đều ăn chơi, hưởng thụ…mọi thứ có cái độc đảng phái đó lo rồi. Lo
chi cho mệt! Nói cái gì, ở đâu cũng được, kể cả nói bậy nhưng chỉ cấm một điều
là không nói tới đảng và nơi công cộng truyền thông đại chúng. Còn cứ nói thoải
mái ở trong nhà hay trong bếp, đó là quyền được tự do ngôn luận ở xứ sở thiên
đường này. Về văn hóa, nghệ thuật, thuần phong mỹ tục…càng lạ lẫm hơn vạn lần! –
Thế hệ rườn cột nước nhà thì ăn chơi, sa đọa, ngêu ngao hát hò: “Em mơ ước đến
năm 2000…” vì nó mừng là đã quá thọ rồi. Năm 2001 trở đi kể như là thời gian
khuyến mãi. Nên sống đến năm nay là quá phúc rồi??? Văn hóa nghệ thuật thành tựu đến như vậy đấy.
Còn về thuần phong mỹ tục rất ư là khác cõi! Bạn chớ dại đi lang thang trong
cuộc hành trình này, rời hướng dẫn viên, lỡ lời: “LON” là chắc chắn cả phi hành
đoàn không cứu nổi bạn. Phải bị pháp luật ở cái xứ sở thiên đường ấy phạt ít
nhất là 25 triệu đồng đấy! Vì sao ư? Vì cái nền lập pháp xứ ấy đã tạo ra cho
con người của cái phe đảng ấy một lối tư duy kỳ lạ so với con người ở thế giới
thật. Nếu bạn nói: “LON” là người ta lập tức tư duy ngay tới cái chỗ kín nhất
của phụ nữ. Một bộ phân sinh dục giống cái ngay lập tức. Đó là một kiểu tư duy đã
thành một nếp nhăn trong võ não. Kết quả của một chủ thuyết: “Vật chất quyết
định ý thức” là vậy!... May mắn cho bạn là chưa phải ở cái xứ sở thiên đường
này.
Thôi, đến giờ phải quay lại nơi xuất phát để mai
đi tiếp một đoạn sau nữa. Nếu bạn có hứng thú nghe kể tiếp những điều lạ lẫm ở
cái xứ thiên đường này nữa thì tớ sẽ dành thời gian thuật lại hầu bạn nhé! (…Sẽ
còn nữa…)
0 comments:
Đăng nhận xét
Tất cả những nhận xét chân thành của bạn đều rất quý giá cho tác giả đều rất quý báu đối với tác giả bài viết. Hãy cùng nhau hoàn thiện ngày càng tốt hơn bạn nhé!