Tạp Văn

ĐỚN LÒNG 3 - PHƯƠNG PHÁP BÀN TAY NẶN CỨT

ĐỚN LÒNG 3 - PHƯƠNG PHÁP BÀN TAY NẶN CỨT

****. Hôm qua quả là một ngày chết tiệt! Trời đất cũng ảm đạm khác thường…Độ gần trưa hôm qua đạp xe mệt quá nên ghé quán nước ven đường uống nước. Ngã rẻ từ cổng trường có một vũng nước đầy cứt sình. Một thằng nhóc lưng cõng cặp sách, hai tay cứ hì hục mò bóp cái gì dưới đó không biết. 

PHƯƠNG PHÁP BÀN TAY NẶN CỨT

Một Cô giáo cùng một tóp học sinh đi tới. Thoạt nhìn là cô giáo biết ngay một học sinh cùng trường lớp nhỏ hơn. Nhanh như chớp cô giáo lập tức triển khai đội hình top hs cùng đi thành hai nhóm linh hoạt và nhịp nhàng như đã tập. Cô dừng lại, nói: - “Sao mà mất vệ sinh như thế?”. Vậy là tức khắc mỗi nhóm đã được thành lập và nêu ra “Vì sao bạn ấy mất vệ sinh?” ; “Thế nào là giữ gìn vệ sinh thật tốt…v.v..và vân vân” từ nhóm học sinh sạch được thảo luận rôm rả để nghiên cứu trường hợp điển hình. Cô giáo ra hiệu “Chuyển đối tượng nghiên cứu”. Vậy là hai bạn hs sạch hỏi học sinh nhớp rất to: “Bạn có thấy nước bẩn không?” và “Vì sao các bạn khác sạch sẽ như thế?”…v.v và v.v… Hóa ra là cô giáo đang áp dụng Phương Pháp Dạy mới có tên: “Phương Pháp Nghiên Cứu Trường Hợp Điển Hình” vào tình huấn cụ thể. Cô nhận xét các hs khác và chỉ định cho một hs đại diện nói to: “Bạn bước ra khỏi vũng nước đi, nước rất bẩn, biết chưa?, về đi”. Thằng nhóc gật đầu trong âu lo nhìn về phía cô giáo: “-Dạ!”. Thế là cô giáo và top hs sinh yên tâm rời khỏi vũng nước…

Một thầy giáo và một tóp hs thứ hai cũng đã đi tới, trông thấy, thằng nhóc lại mò đẵm dưới vũng nước nữa rồi. Thầy dừng lại, trỏ về phía cậu hs nhớp, lắc đầu nói: “Không thể chấp nhận được!”. Vậy là lập tức tóp hs sạch hiểu ngay VẤN ĐỀ!. Nhanh như sóc, các bạn đã trở thành mấy nhóm sẵn sàng. Một bạn đương kim là Chủ tịch hội đồng tự quản trong top cùng đi với thầy dõng dạt bằng một ngôn lệnh: “Theo các bạn giải quyết vấn này như thế nào là hiệu quả nhất?”. Đại diện nhóm thứ nhất quyết định ngay: “Quất cho một roi”. Đại diện nhóm 2 phản đối: “Vi phạm pháp luật rồi!”; Nhóm thứ ba lên tiếng: “Đúng vậy! Không được xúc phạm quyền và lợi ích, nhân phẩm công dân bằng hành vi hay hành động nhất là quyền trẻ em”. Đại diện nhóm 2 có cơ hội đúc kết, đề xuất: “Nên cho một lời khuyên”. Vậy là cả ba nhóm cùng nhất trí. Ngài Chủ tịch Hội đồng xin tham mưu lần cuối: “Theo các bạn chúng ta khuyên hay đề xuất Thầy khuyên?” Các nhóm cảm thấy hợp lý. Các nhóm đồng ý, thống nhất, thông qua… Thầy mỉm cười, gật đầu, tỏ ý rất hài lòng về sự tích cực và linh hoạt một cách khoa học của các nhóm. Thầy khẽ nói với hs nhớp: “Em không được phép đẵm nước vì bẩn lắm, biết không? Bước lên và về đi, vết bẩn hoan uế lên cả phần áo rồi kìa, về đi nhé!”. Thằng nhóc run run, dạ trong tư thế một chân đã bước lên khỏi vũng nước rồi. Thầy cùng các học sinh đi chung rời khỏi vị trí trong lời xì xào khen ngợi: “Các em giải quyết Vấn đề rất hiệu quả, nhất là Đương kim Chủ Tịch Hội đồng!”. Nhóm Thầy trò càng đi càng gần về phía tôi, nên tôi càng chăm chú rõ hơn. Thầy còn cho một tin lành: “Tháng tới đã hết nhiệm kỳ, để phát huy tính dân chủ, tất cả học sinh lớp ta đều có quyền ứng cử để thay thế Chức Chủ Tịch Hội Đồng, hy vọng rằng các em vận động ứng cử, biểu quyết công khai, nhằm tìm ra được một ứng cử viên sáng giá để đưa lớp ta từng bước thành một lớp, khoa học hóa, hiện đại hóa và trở thành một lớp tiên tiến điển hình trong khu vực khối lớp của trường”. Các em sẽ có cơ hội chỉ đạo, vận dụng nhiều phương pháp không kém phần hiệu quả như Phương Pháp Giải Quyết Vấn đề vừa qua. Đương kim Chủ Tịch Hội đồng tự quản ngạc nhiên: “Thật hả Thầy?”. – Đương nhiên, không chỉ các phương pháp còn nhiều kỹ thuật trong mỗi phương pháp nữa, có thể kể tên vài thứ điển hình như: Kỹ Thuật hỏi Chuyên gia hay Phương Pháp “Brainstorming”. Một bạn còn thắc mắc: “Brainstorming là gì Thầy”. – Thầy ôn tồn: Có vài tư liệu nghiên cứu cho là “Động Não”, một vài nghiên cứu khác đặt tên là “Công Não” nhưng cũng có một số tư liệu định danh là: “Tấn Công Não”. Các em hiểu chưa? Và rồi họ đi xa quá, tôi không còn nghe được gì nữa cả.

Tôi cảm thấy ghen, tiếc cho cái tuổi già nua của mình đã qua rồi không được học với thời đại văn minh ngày nay. Giá như thời gian có thể lùi lại vài mươi năm nữa nhỉ! Thật tiếc nuối, mà thôi, cháu chắt mình nó được học là hạnh phúc rồi, với một nền giáo dục văn minh như thế, chúng nó sẽ thâu tóm cả nguồn kết tinh tri thức từ Newton và Einstein chứ không phải chơi! Chắc chắn là nó sẽ biết ông cố nội nó uống trà đá thay vì lon Coca vì sợ ngộ độc chứ phải đâu vì thiếu tiền! Tôi vừa hớp một hớp nước, quay lại, thật khốn nạn là thằng nhóc học sinh kia thuộc diện bất trị. Vẫn hì hục dưới vũng nước, cứt sình giờ thì lem lút tới đầu hết cả rồi. Tôi lập tức đứng dậy đi tới. Cũng là lúc khiến tôi giật mình vì một thằng điên nào đó, chả hiểu, rất gớm ghiết, tanh hôi dừng lại trước tôi 2 bước, sát thằng lì. Không chỉ tôi giật mình mà thằng nhóc đó cũng hết hồn nhảy phấng ra khỏi vũng nước cả hai chân khi nghe: “CỨT ỈA ĐÓ MI”. Mặt mày lấm lem chỉ còn thấy hai con mắt rướm lệ. Thằng điên kia hỏi: “Vì sao?” nghe cộc lốc. Thằng nhóc mếu mó không rõ hết câu: “Bút Con…” và tay trỏ xuống vũng nước sình. Thằng điên nọ thả gánh, xoa đầu thằng nhóc thì thào: “Yên tâm, sẽ không sao đâu, bác sĩ bảo không sao nhé!”…đợi một giây lát, cứt sình hết bồng bềnh, chúng nhẹ nhàng lắng xuống để lộ rõ cái cán bút dưới đáy vũng. Hắn bước xuống nặn vào đống cứt sình chỗ cán bút còn thấy ấy. Quả nhiên một cây bút được vớt lên. Giờ thì nước mắt thằng bé đã hết chảy rồi, mặt vẫn cứt sình lem lút nhưng vẫn nhận ra một nụ cười hạnh phúc. Nó gật đầu và khom lưng, hiểu ý là cám ơn. Thằng điên cũng gật đầu đáp trả mỉm cười và quảy gánh ra đi. Tôi chẳng biết nó từ đâu đến và sẽ đi về đâu? Lòng tôi mãi dằng vặt vì cách xử lý độc đáo của hắn, đúng là người tỉnh không dễ nghĩ ra huống hồ là làm!…


Tôi may mắn TRỰC QUAN được cảnh tình ấy rất ư là SINH ĐỘNG từ một thằng điên vô danh ấy. Tôi muốn vứt đi cái nghe, cái thấy ấy cho khỏe cũng không được, nên mới bộc bạch chỗ này mong các bạn góp ý giúp tôi đỡ trăn trở hơn.
Nếu xét về câu nói của hắn: “CỨT ỈA ĐÓ MI” câu nói đó chẳng đúng chút nào. Cứt làm sao ỉa?, mà ăn nói kiểu thiếu văn minh, văn hóa như thế thì càng không chấp nhận được. Còn nếu xét về kỹ thuật giữ tĩnh lặng mặt nước để cứt sình lắng xuống mới lộ hình cây bút ấy ra thay vào nổ lực nặn bóp cũng khá hay nhưng có ý gì? Cuối cùng kết quả là thằng nhóc bất trị kia vui vẻ ra về trong hạnh phúc, dù cho ai có cho kẹo bảo xuống vũng đẵm tiếp cũng không được. Nên xét về tính hiệu quả việc làm, tôi muốn tạm mượn hai chữ Phương Pháp để đặt tên cho tình cảnh ấy là: 

1. PHƯƠNG PHÁP CỨT ỈA.
2. PHƯƠNG PHÁP BÀN TAY NẶN CỨT.

Chọn cái thuật ngữ nào cho nó hợp lý theo các bạn? hay đặt giúp cho tôi một phương pháp gì đi nếu bạn nghĩ ra, để giúp tôi nhân rộng ra một phương pháp xử lý không thể nghĩ bàn ấy cho đương thời! Xin chân thành cám ơn bạn đã đọc và góp ý giúp tôi cái tên ấy! Cám ơn và cám ơn!
THực đơn đặt sản cứt thì gặp rồi nhưng phương pháp cứt ỉa thì có hồ đồ quá không?

About Thầy Lười

0 comments:

Đăng nhận xét

Tất cả những nhận xét chân thành của bạn đều rất quý giá cho tác giả đều rất quý báu đối với tác giả bài viết. Hãy cùng nhau hoàn thiện ngày càng tốt hơn bạn nhé!

Được tạo bởi Blogger.